TỰ HÀO TA CÓ ĐẢNG

 TỰ HÀO TA CÓ ĐẢNG

T/g Nguyễn Trung 

---


Ta sinh ra giữa mùa xuân Tổ quốc

Nghe trong tim tiếng đất gọi thì thầm

Từ bùn lầy, từ lầm than nô lệ

Đảng đưa đường, mở lối sáng trăng rằm.


Núi cúi xuống, sông ngẩng đầu chứng giám

Một con đường, dân tộc đã xông pha

Từ máu đỏ, xương khô, hồn liệt sĩ

Dựng non sông, thành lũy của muôn nhà.


Ai còn nhớ một thời đêm bão tố

Bước cha ông xiềng xích trói đôi chân?

Nhưng trong tối, một ngọn đèn lóe sáng

Gọi nhân dân trỗi dậy hóa thiên thần!


Từ Pác Bó, Đảng như mùa nước lớn

Chảy trong tim từng xóm nhỏ, làng xa

Từ Điện Biên, trời rung lên tiếng sấm

Thổi bão giông quét sạch bóng xâm tà!


Rồi đất nước bước vào thời đổi mới

Đảng vững vàng tay lái giữa trùng khơi

Mỗi bước tiến là mồ hôi nước mắt

Cho hôm nay, trời rộng, biển xanh ngời!


Ta cúi xuống hôn từng tấc đất!

Thấy trong lòng hình bóng Đảng thiêng liêng

Ngọn cờ đỏ vẫn tung bay phía trước

Dẫn dân mình đi tiếp những bình minh!

---

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hành trình ký ức: Thơ và những câu chuyện đời thường về Buôn Đôn huyền thoại

Tiễn Ông Công Ông Táo

95 Năm Tự Hào Dưới Cờ Đảng Quang Vinh