Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2024

Tổ Quốc Tôi

Hình ảnh
Tổ Quốc Tôi ---   Tôi yêu Tổ quốc tôi, Tổ quốc từ ngàn đời Máu đỏ, da vàng, non sông liền một dải Từ mũi Cà Mau tới địa đầu Móng Cái Là máu xương, xác thịt, mồ hôi --- Tôi yêu Tổ quốc tôi! Những rặng tre, mái đình, con sông nhỏ Từng đàn trâu nhỡn nhơ gặm cỏ, Cánh buồm xa xa, no gió, đón cá về --- Từ Bắc đến Nam, yêu lắm những hồn quê Những đứa trẻ hồn nhiên; cụ già đôn hậu Bỗng giặc đến nhà, làng quê đổ máu Đất nước đứng lên, Tre hóa thành chông --- Cách mạng về, dân thõa những ước mong Đoàn kết một lòng, đuổi giặc khỏi non sông bờ cõi Để hôm nay, cờ đỏ sao vàng tung bay phất phới Dựng xây nước nhà, sánh bước năm châu --- Tổ quốc tôi! Hòa bình từ những thương đau Lớn lên từ bụi tre, đống rạ Ý chí quật cường không bao giờ gục ngã Yêu Tổ quốc rồi, tự hào lắm Tổ quốc ơi! ---

Buôn Đôn Bình Yên

Hình ảnh
  Buôn Đôn Bình Yên ---- Một chiều ghé đất Buôn Đôn Núi xanh, sóng lặng, hoàng hôn ngã màu Rừng già phủ bóng non cao Tiếng chim thánh thót, rủ nhau tụ về *** Sông Sêrêpôk, đượm hồn quê Quanh co, uốn lượn, chảy về nơi đâu Cành si bắc những nhịp cầu Níu chân du khách, vương sầu tương tư *** Dòng sông ai cắt thủa xưa Xẻ thành Bảy nhánh, bây giờ còn nguyên Để nàng thiếu nữ truân chuyên Mãi câu hát dỡ, đợi thuyền sang sông *** Đâu đây thổn thức nhịp Cồng Nụ cười cô gái M’ Nông hiền hòa Chàng trai Lào, từ nơi xa Bén duyên, lập bản, dựng nhà nơi đây *** Suối Ea Nuôl, giữa hàng cây Troh Bư huyền thoại, cá đầy trong hang Làm no cái bụng dân làng Định cư, lập bản gọi là Buôn Niêng *** Người Bản Đôn, giữ núi thiêng Yok Đôn, đỉnh núi suối nguồn quanh năm Nhà sàn cổ, khách ghé thăm Biết “Vua bắt Tượng” vẫn nằm nơi đây *** Buôn Đôn đổi mới từng ngày Kênh đào, thủy điện, nhà xây mọc nhiều Buôn Đôn, mãnh đất tôi yêu Mời bạn ghé...

Anh Hùng Giữa Đời Thường

Hình ảnh
Anh Hùng Giữa Đời Thường ---   Con hỏi cha, anh hùng là ai nhỉ? Mà sao con chưa gặp bao giờ Cha nhìn con, ánh mắt ngây thơ Nói làm sao để cho con hiểu --- Giữa thời bình, anh hùng không thiếu Họ, những người dung dị đời thường Họ, những người yêu Tổ quốc, quê hương Bất chấp hiểm nguy để giữ giang sơn, lãnh thổ --- Những chiến sĩ băng cơn sóng lũ Cứu trẻ, giúp già chẳng ngại gian nan Vì hai tiếng “đồng bào”, chẳng quản khó khăn Bảo vệ vùng trời, mênh mông biển cả --- Và con đã thấy trong cơn biển lửa Họ giữ thang, cầm búa đập tường. Vì đồng bào, vì Tổ quốc thân thương Họ sẳn sàng hy sinh tất thẩy! --- Cha dặn con, nhớ Năm Điều Bác dạy Hãy làm theo lẽ phải cuộc đời Là Anh hùng, thật giản dị con ơi! Vì Tổ quốc, có mình trong đó.  Hình ảnh minh họa: Các chiến sĩ cứu hỏa và cứu người dân trong vùng nước lũ 

Tự Hào Thời Đại Hồ Chí Minh

Hình ảnh
  Tự Hào Thời Đại Hồ Chí Minh --- Bác ơi! Từ thủa đêm trường nô lệ Bước chân ra, bóng tối bủa vây Bác đã đi, khắp năm châu bốn bể Để tìm ra chân lý cuộc đời này! *** Trên con tàu để cập bến nước “văn minh” Sóng quê hương khẽ vỗ suốt hành trình Bác đã khóc khi thấy triệu người đói khổ Đủ màu da, dưới chân tượng tự do *** Giữa đêm đông, dẫu một bữa chẳng được no Bác vẫn nhớ một hình hài Đất Nước Nghe câu ví, Bác lặng người khẽ bước Hình bóng quê hương, đau đáu xa xa *** Vào một ngày của mùa thu xứ lạ Nước mắt Bác đã rơi, ánh mắt sáng niềm tin Đọc Luận cương Lê nin! Bác tự nói với mình Như thể nói trước đồng bào bị đọa đày đau khổ *** Và con đường dân tộc ta đi từ đó Đã làm nên một thời đại Hồ Chí Minh Thời đại vẻ vang, oanh liệt nhất hành tinh Với những chiến công được lưu danh sử sách *** Chúng con hôm nay nguyện cùng nhau tiếp bước Tự hào dưới lá cờ Tổ quốc vinh quang Dẫu còn khó khăn, vất vã, gian nan Vẫn vững bước, vì niề...

Nhớ Đại Tướng

Hình ảnh
  Nhớ Đại Tướng ---   Bảy mươi năm rồi, Đại tướng ơi! Điện Biên hôm nay rạng nụ cười Vang mãi lời ca, VĂN Đại tướng VÕ kiệt anh tài, đất nước tôi --- Nhớ lắm Tháng Năm, Đại tướng ơi Lòng chảo Điện Biên lửa đỏ trời Khí thế quân dân như nước lũ Chiến thắng lẫy lừng vang muôn nơi --- Tướng giặc cúi đầu, giơ hai tay Cờ đỏ sao vàng phất phới bay Chín năm kháng chiến bao gian khổ Năm Đại đoàn quân, vẻ vang thay --- Bảy mươi năm chẵn, bản hùng ca Đại tướng của dân, đã đi xa Núi rừng Tây Bắc thương nhớ mãi Vị tướng thân thương, rất hiền hòa ---