Tự Hào Thời Đại Hồ Chí Minh

 

Tự Hào Thời Đại Hồ Chí Minh

---


Bác ơi! Từ thủa đêm trường nô lệ

Bước chân ra, bóng tối bủa vây

Bác đã đi, khắp năm châu bốn bể

Để tìm ra chân lý cuộc đời này!

***

Trên con tàu để cập bến nước “văn minh”

Sóng quê hương khẽ vỗ suốt hành trình

Bác đã khóc khi thấy triệu người đói khổ

Đủ màu da, dưới chân tượng tự do

***

Giữa đêm đông, dẫu một bữa chẳng được no

Bác vẫn nhớ một hình hài Đất Nước

Nghe câu ví, Bác lặng người khẽ bước

Hình bóng quê hương, đau đáu xa xa

***

Vào một ngày của mùa thu xứ lạ

Nước mắt Bác đã rơi, ánh mắt sáng niềm tin

Đọc Luận cương Lê nin! Bác tự nói với mình

Như thể nói trước đồng bào bị đọa đày đau khổ

***

Và con đường dân tộc ta đi từ đó

Đã làm nên một thời đại Hồ Chí Minh

Thời đại vẻ vang, oanh liệt nhất hành tinh

Với những chiến công được lưu danh sử sách

***

Chúng con hôm nay nguyện cùng nhau tiếp bước

Tự hào dưới lá cờ Tổ quốc vinh quang

Dẫu còn khó khăn, vất vã, gian nan

Vẫn vững bước, vì niềm tin luôn có Bác.



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hành trình ký ức: Thơ và những câu chuyện đời thường về Buôn Đôn huyền thoại

Tiễn Ông Công Ông Táo

95 Năm Tự Hào Dưới Cờ Đảng Quang Vinh