Tản mạn cuối năm

 Tản mạn cuối năm 

---

Chiều cuối năm ở Buôn Đôn, không gian như lắng đọng trong sự tĩnh lặng của đất trời, nơi mọi âm thanh đều trở nên khiêm nhường trước sự vĩ đại của thời gian. Những con đường uống lượn như dòng mạch máu âm thầm nuôi dưỡng vùng đất này qua bao thế hệ, khẽ run lên dưới bước chân gió lùa qua rừng. Sêrêpôk trôi chậm, không phải vì cạn dòng mà bởi đang gánh trên mình những câu chuyện chưa kể, những khát vọng đang âm ỉ cháy từ trái tim của Buôn Đôn – vùng đất không bao giờ thôi khao khát vươn mình.

Buôn Đôn, trong dáng vẻ trầm mặc, không phải là biểu tượng của sự ngủ quên, mà là một khoảnh khắc dừng lại để suy tư, để nhìn về bản thể sâu kín của chính mình. Như mầm non ẩn mình dưới lớp đất khô cằn, Buôn Đôn biết rằng mùa xuân không đến từ bên ngoài, mà từ sự sống trỗi dậy bên trong. Những dòng sông, những rừng cây và cả con người nơi đây đều hiểu một điều: sự lặng yên chỉ là khởi đầu của một chuyển động lớn hơn, một sự tái sinh từ chính cội nguồn của mình.

Buôn Đôn không chỉ là một vùng đất – nó là biểu tượng cho sức mạnh tiềm ẩn của sự kiên nhẫn và lòng tin. Dưới hoàng hôn rực rỡ của ngày cuối năm, nơi ánh sáng cuối cùng của mặt trời hòa vào lòng đất, Buôn Đôn như một triết gia già nua, nhắc nhở chúng ta rằng chỉ có những ai biết chờ đợi và sẵn sàng vươn lên từ sâu thẳm nội tâm mới có thể chạm đến mùa xuân của chính mình. Vẻ vắng lặng ấy không phải là sự kết thúc, mà là lời hứa thầm lặng cho một ngày mai huy hoàng hơn.

---

Ảnh st minh họa 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hành trình ký ức: Thơ và những câu chuyện đời thường về Buôn Đôn huyền thoại

Tiễn Ông Công Ông Táo

95 Năm Tự Hào Dưới Cờ Đảng Quang Vinh