Những ngày cuối năm Giáp Thìn

 Những ngày cuối năm Giáp Thìn

---

Những ngày cuối cùng của năm Giáp Thìn, tôi ngồi lặng lẽ bên khung cửa sổ, nơi ánh nắng cuối đông lẫn trong làn gió lạnh se sắt. Ngoài kia, cành cây khẳng khiu như chờ đợi một mùa xuân mới, còn lòng tôi thì ngổn ngang cảm xúc – niềm tự hào xen lẫn những trăn trở.


Năm Giáp Thìn khép lại với nhiều dấu ấn khó quên. Đất nước đang chuyển mình mạnh mẽ, tựa như dòng sông lớn chảy xiết, cuốn theo cả những thành tựu và thách thức. Từ công cuộc chuyển đổi số len lỏi khắp mọi lĩnh vực, những chương trình phát triển vùng sâu, vùng xa, đến những cải cách táo bạo trong quản lý hành chính – tất cả đều mang trong mình khát vọng về một Việt Nam phồn vinh hơn. Là một công chức nhà nước, tôi cảm thấy tự hào khi được góp phần nhỏ bé vào hành trình ấy.


Nhưng đâu đó, vẫn còn những nỗi niềm day dứt. Tôi nhớ hình ảnh những em nhỏ ở vùng cao phải vượt núi đồi đến trường trong cái lạnh thấu xương. Tôi nhớ những ánh mắt trĩu nặng lo toan của người nông dân đang vật lộn với biến đổi khí hậu khắc nghiệt. Những khó khăn ấy như những ngọn gió ngược chiều, khiến tôi không khỏi tự hỏi: “Mình đã làm đủ chưa? Đã sống trọn vẹn với lý tưởng mà mình theo đuổi chưa?”


Đôi khi, ngồi giữa những chồng hồ sơ chất cao, tôi cảm thấy mình như một chiếc lá nhỏ trong dòng chảy lớn. Nhưng cũng chính dòng chảy ấy đã khơi dậy trong tôi niềm tin rằng mỗi chiếc lá, dù bé nhỏ, đều có thể tạo nên một phần sức mạnh của dòng sông. Đó là niềm tin giúp tôi bước qua những lúc chông chênh, để mỗi ngày, tôi lại cố gắng làm tốt hơn công việc của mình, dù chỉ là những điều tưởng chừng nhỏ nhặt nhất.


Buổi họp cuối năm vừa kết thúc. Cả tập thể cùng nhau nhìn lại những gì đã qua, tựa như một người nông dân kiểm đếm thành quả sau mùa gặt. Có những nụ cười hài lòng, nhưng cũng có những cái nhíu mày khi nhìn vào những hạn chế còn tồn tại. Nhưng trên hết, tôi thấy trong ánh mắt của mọi người là sự quyết tâm, một khát khao mạnh mẽ rằng năm mới sẽ phải tốt hơn, ý nghĩa hơn.


Khi tiếng chuông đồng hồ vang lên báo hiệu giờ làm việc cuối cùng, tôi nhẹ nhàng sắp xếp lại bàn làm việc. Căn phòng quen thuộc này đã chứng kiến biết bao câu chuyện trong suốt một năm qua, và giờ đây, nó như thì thầm nhắn nhủ: “Hãy bước tiếp, hãy cố gắng hơn nữa.” Tôi bước ra ngoài, đứng lặng nhìn bầu trời mùa đông đang nhường chỗ cho những tia nắng xuân đầu tiên.


Năm Ất Tỵ đang đến gần, mang theo những cơ hội và thử thách mới. Tôi tự nhủ với chính mình: phải bước vào năm mới với tâm thế mạnh mẽ hơn, dũng cảm hơn, để không chỉ góp phần vào sự đổi thay của quê hương, mà còn thực hiện trọn vẹn ước mơ, lý tưởng của chính mình.


Ngoài kia, những chùm pháo hoa đã bắt đầu rực rỡ, báo hiệu một mùa xuân mới. Trong lòng tôi, một ngọn lửa hy vọng bừng sáng, sẵn sàng thắp lên những điều tốt đẹp hơn cho tương lai. Năm mới, một hành trình mới – và tôi biết mình sẽ không ngừng tiến bước.

---



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hành trình ký ức: Thơ và những câu chuyện đời thường về Buôn Đôn huyền thoại

Tiễn Ông Công Ông Táo

95 Năm Tự Hào Dưới Cờ Đảng Quang Vinh