Nhớ Người "Đốt Lò"

 Nhớ Người "Đốt Lò"

---

Xuân về rực ánh nắng mai

Mà sao thiếu Bác, lòng ai nghẹn ngào

Một đời trung trực, thanh cao

Gánh non sông vững, tựa vào niềm tin.


Lửa Người thắp giữa trời đêm

Đốt tan bóng tối, giữ yên núi rừng

Dáng Người giản dị ung dung

Mà mang chính khí chấn hưng nước nhà.


Vững chèo chẳng ngại phong ba

Đưa thuyền thoát khỏi nước nhà "lệch trang" 

Chống tham nhũng, giữ Đảng quang

Lời thề "đốt củi" vọng vang muôn miền.


Từng câu Bác dặn thiêng liêng

Lời vàng để lại nối liền thời gian

Chính trường Người đã vững vàng

Biển Đông giữ vững, hiên ngang giống nòi.


Xuân nay Bác đã xa rồi

Hồn thiêng hòa sóng đất trời Việt Nam

Người đi, lửa vẫn cháy lan

Di sản để lại muôn ngàn đời sau.


Giữa đời, Người tựa ngọn cao

Lặng thầm mà sáng như sao dẫn đường

Người gieo hạt giống yêu thương

Để cây Tổ quốc muôn phương vững bền.


Toàn dân tiếp bước lời thề

Giữ gìn non nước chẳng hề lung lay

Hương xuân gửi bóng trời mây

Khắc sâu công đức đời này nhớ thương.

---


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hành trình ký ức: Thơ và những câu chuyện đời thường về Buôn Đôn huyền thoại

Tiễn Ông Công Ông Táo

95 Năm Tự Hào Dưới Cờ Đảng Quang Vinh