Mẹ Tôi

 Mẹ Tôi

---

Mẹ là ánh sáng ban mai

Dẫn con qua những dặm dài bão giông

Lưng còng gánh cả non sông

Bàn chân nứt nẻ khắc dòng thời gian.


Đồng sâu mẹ rắc hạt vàng

Nuôi con lớn dậy giữa ngàn gian lao

Lúa xanh ru mộng ngọt ngào

Mồ hôi mẹ đổ, thấm vào đất quê.


Mắt người tựa biển tràn trề

Xanh trong ấp ủ bốn bề thương yêu

Bàn tay hóa gốc cội chiều

Nâng con qua những dập dìu thế nhân.


Mái đầu bạc sớm phong trần

Trao con bao chữ ân cần ngày xưa:

"Đời dù bão táp gió mưa,

Giữ lòng thanh sạch, đời thừa chẳng lo."


Bảy mươi năm, lá rụng mùa,

Mẹ là ngọn thác chan hòa tháng năm.

Dẫu con xuôi ngược thăng trầm

Tình yêu của mẹ mãi nằm trong tim.


Mai sau khôn lớn đi tìm

Quê hương trong mẹ là niềm vui con.

Mẹ là đất, mẹ là non,

Là hồn dân tộc vẹn tròn muôn nơi.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hành trình ký ức: Thơ và những câu chuyện đời thường về Buôn Đôn huyền thoại

Tiễn Ông Công Ông Táo

95 Năm Tự Hào Dưới Cờ Đảng Quang Vinh