Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2025

Tháng Giêng Về

Hình ảnh
 Tháng Giêng Về T/g Nguyễn Trung  --- Tháng Giêng về, ngọn gió hát triền sông Trời mở hội trên đồng xanh cỏ biếc Mưa lất phất ru hồn ta tha thiết Gọi lộc xanh trỗi dậy giữa bao la. Tháng Giêng thơm mùi nắng mới hiên nhà Cánh én nhỏ vẽ mùa lên sắc thắm Xuân khẽ chạm vào nụ hồng vừa chớm Đất hồi sinh trong tiếng gọi đầm đìa. Tháng Giêng ơi, ta uống giọt giao thừa Nghe thời gian tan vào sương ban sớm Khói bếp cay gợi về miền thương nhớ Mẹ gói tròn cả Xuân trong bánh xanh. Tháng Giêng ngọt như mật lá trên cành Như ánh mắt ai trong chiều gặp gỡ Lời yêu dấu vương dài trên lối nhỏ Đưa bước chân về bến mộng ban sơ. Tháng Giêng về, lòng ta hóa dại khờ Muốn níu mãi bầu trời trong vắt ấy Bởi giữa ngàn năm, có ai hay biết mấy, Tháng Giêng là tình khúc chẳng phôi pha! ---

Khai Xuân Ất Tỵ

 Khai Xuân Ất Tỵ  T/g Nguyễn Trung  --- Xuân chạm ngõ, đất trời reo mở hội Nắng dệt vàng trên sóng lúa thì thầm Nghe hồn nước rì rào trong gió mới Đón Xuân về, sông núi hóa trăng rằm. Phố lặng thinh, lòng người không lặng Mạch đời dâng trong ánh mắt rực hồng  Tiếng chào xuân ngân lên thành sắc lệnh Bắc cùng Nam nối một mạch trời chung. Bàn tay thép đang khơi dòng lịch sử Bút son hồng vẽ tiếp giấc mơ xa Quá khứ ngủ, thôi không hoài vọng nữa Mặt trời lên! Đường rộng trải bao la. Vai sát vai, đồng lòng như biển rộng  Gió căng buồm đưa đất nước ra khơi Nghe Tổ quốc gọi tên từng ngọn sóng Người dựng ngày mai, từ chính hôm nay. Xuân đã đến, lửa hồng trên đỉnh núi Khí phách người vang vọng cả trùng khơi Dáng đứng Việt giữa trời cao lồng lộng Đất hóa rồng, vươn cánh tới muôn nơi! Xuân rực cháy trong từng hơi thở Năm mới này, không chỉ giấc mơ! Dựng trời Nam thành ngọn đèn bất diệt Sáng muôn đời, sáng cả những trang thơ! -hết-

NGỌN LỬA MÙA XUÂN

Hình ảnh
 NGỌN LỬA MÙA XUÂN T/g Nguyễn Trung  --- Ta đến Buôn Đôn, mùa xuân chín đỏ Mặt trời hồng in sóng vỗ ngàn năm Gió đại ngàn ủ men rừng cổ thụ Thổi hương người vào đất nước ngân vang. Điệu Lăm Vông, nghiêng bóng chiều say đắm Cô gái Lào cười tỏa nắng trong sương Mắt long lanh chở mùa xuân xanh thẳm  Tà váy chàm vẽ sắc núi yêu thương. Buôn Đôn ơi! Vang rền muôn nhịp trống Chiêng giục hồn voi thức dậy giữa rừng xanh Dấu chân cũ còn in trên đá núi Lửa Tây Nguyên chưa tắt giữa trời lành. Ta đứng đây nghe đại ngàn gọi gió Nghe đất trời thao thức khúc trường ca Tổ quốc lớn từ bao mùa bão lửa Lửa chưa tàn! Ta tiếp lửa muôn nhà. Buôn Đôn ơi, mùa xuân dâng khí phách Suối hóa dòng, dòng hóa thác cuộn xa Người hóa núi, núi hóa hình Đất Nước  Vững trời Nam, Tổ quốc hóa bài ca! --- Ảnh st minh họa

TỰ HÀO TA CÓ ĐẢNG

 TỰ HÀO TA CÓ ĐẢNG T/g Nguyễn Trung  --- Ta sinh ra giữa mùa xuân Tổ quốc Nghe trong tim tiếng đất gọi thì thầm Từ bùn lầy, từ lầm than nô lệ Đảng đưa đường, mở lối sáng trăng rằm. Núi cúi xuống, sông ngẩng đầu chứng giám Một con đường, dân tộc đã xông pha Từ máu đỏ, xương khô, hồn liệt sĩ Dựng non sông, thành lũy của muôn nhà. Ai còn nhớ một thời đêm bão tố Bước cha ông xiềng xích trói đôi chân? Nhưng trong tối, một ngọn đèn lóe sáng Gọi nhân dân trỗi dậy hóa thiên thần! Từ Pác Bó, Đảng như mùa nước lớn Chảy trong tim từng xóm nhỏ, làng xa Từ Điện Biên, trời rung lên tiếng sấm Thổi bão giông quét sạch bóng xâm tà! Rồi đất nước bước vào thời đổi mới Đảng vững vàng tay lái giữa trùng khơi Mỗi bước tiến là mồ hôi nước mắt Cho hôm nay, trời rộng, biển xanh ngời! Ta cúi xuống hôn từng tấc đất! Thấy trong lòng hình bóng Đảng thiêng liêng Ngọn cờ đỏ vẫn tung bay phía trước Dẫn dân mình đi tiếp những bình minh! ---

BÀI THƠ: TỔNG BÍ THƯ – ÁNH SÁNG DẪN ĐƯỜNG

Hình ảnh
 Nhân dịp kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Đảng Cộng Sản Việt Nam (3/2/1930 - 3/2/2025). Xin được phép gửi tới các bạn một bài thơ viết về các vị hiền nhân là Tổng Bí thư của Đảng ta qua các thời kỳ. Bài thơ là tấm lòng tôn kính gửi tới các vị nguyên lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại; niềm tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng ta sẽ đưa dân tộc ta bước vào kỷ nguyên mới, kỷ nguyên vươn mình của dân tộc. --- BÀI THƠ: TỔNG BÍ THƯ – ÁNH SÁNG DẪN ĐƯỜNG T/g Nguyễn Trung  --- Đất nước đau thương, trong bão giông  Đảng ta dựng Đuốc giữa đêm đông  Nguyễn Ái Quốc – Người về soi lối  Lửa Cách Mạng bừng, sáng rạng non sông. Trần Phú hiên ngang, lòng như thép Viết "Luận cương" chỉ lối, soi đường  Dẫu thân ngã xuống trong lao ngục Chí vẫn trường tồn với đất thiêng. Hà Huy Tập, Lê Hồng Phong tiếp bước  Tâm chẳng lung lay, giữa bão giông  Ngã xuống, máu thành muôn ánh lửa Lời thề độc lập, vọng non sông  Nguyễn Văn Cừ, ngọn đuốc giữa đêm đông  ...

MÙA XUÂN KỶ DẬU

Hình ảnh
  MÙA XUÂN KỶ DẬU T/g Nguyễn Trung  --- Mùa Xuân ấy, đất trời bừng chính khí Gió Tây Sơn dậy sóng cuộn cờ đào Lời hịch thét vang muôn trùng nhật nguyệt Bão thanh gươm quét sạch bóng giặc Tàu. Người cỡi gió về trong đêm lửa dậy Bước quân đi như sấm xé tầng không Cờ nghĩa dựng, đất trời nghiêng thế trận Mũi tên thần xuyên thấu cả hư không. Thăng Long thét, lửa kinh hoàng bốc cháy  Gò Đống Đa đẫm máu giặc phơi thây Xác quân Thanh chất chồng ngăn sông chảy  Chí anh hùng thắp sáng ánh sao bay. Mỗi nhát kiếm là một trời giông tố Mỗi vó ngựa rền sấm động non sông Mỗi tiếng thét là hồn thiêng sống dậy Bước Quang Trung rực sáng giữa trời hồng. Kỷ Dậu ấy, giấc non sông bừng tỉnh Hồn Lạc Hồng dậy sóng cuốn ngàn năm Mẹ Tổ quốc rũ tàn tro đứng dậy Lửa Tây Sơn cháy sáng vạn mùa Xuân! --- Ảnh st minh họa Chiến thắng mùa Xuân Kỷ Dậu năm 1789 của Hoàng Đế Quang Trung
Hình ảnh
Cây Xoài Nhà Tôi  T/g Nguyễn Trung  --- Cây xoài già trong vườn nhà tôi năm nay lại trổ hoa vàng rực, như một lời thì thầm của đất trời báo hiệu mùa bội thu sắp đến. Những chùm hoa li ti, e ấp trong nắng sớm, không chỉ là dấu hiệu của sự sống mà còn là những ký ức sống động ùa về. Tôi đứng lặng dưới tán lá xanh mướt, nghe tiếng gió xào xạc như tiếng thở dài của thời gian, và cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết sự hiện diện của quá khứ, hiện tại, và tương lai trong từng khoảnh khắc. Tuổi thơ tôi gắn liền với cây xoài này. Những buổi trưa hè oi ả, tôi thường nằm dưới gốc cây, mơ màng nhìn những quả xoài non lúc lỉu trên cành. Cái mùi thơm ngọt ngào của xoài chín, tiếng cười giòn tan của lũ bạn, và bóng râm mát lành của tán lá đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ tôi. Cây xoài không chỉ là một loài cây, mà còn là người bạn thầm lặng, chứng kiến tôi từ thuở còn là đứa trẻ con chạy nhảy vô tư, đến khi trưởng thành, bước vào đời với bao lo toan, bộn bề. Nhưng cây ...